
Iran tấn công trả đũa Israel bằng loạt tên lửa đạn đạo siêu thanh 'không thể đánh chặn'. Video: RT
Dù chưa có xác nhận độc lập và phía Israel phủ nhận toàn bộ, sự kiện này đã dấy lên hàng loạt câu hỏi về khả năng thực chiến của tiêm kích F-35 và sự vươn lên đầy thách thức của hệ thống phòng không Iran.

F‑35I Adir, niềm tự hào công nghệ không quân Israel
F‑35I Adir là phiên bản nâng cấp riêng dành cho Israel từ nền tảng tiêm kích tàng hình F‑35A của Mỹ. Đây là loại chiến đấu cơ thế hệ thứ 5 với các đặc điểm nổi bật, như:

Tàng hình tối đa với thiết kế thân vỏ hấp thụ sóng radar và khoang vũ khí trong thân.
Hệ thống điện tử hàng không tích hợp giúp phi công có “trực giác số hóa” toàn cảnh chiến trường.
F‑35I Adir được trang bị bom thông minh JDAM, tên lửa không đối đất SPICE-1000 do Israel phát triển.
Liên kết dữ liệu thời gian thực với mạng lưới chỉ huy C4ISR của Israel.
Với công nghệ tối tân và vai trò là lực lượng chủ lực trong các chiến dịch tấn công tầm xa, F‑35 được xem là “át chủ bài” của không quân Israel trong các sứ mệnh sâu vào lãnh thổ đối phương.
Iran tuyên bố bắn hạ F‑35 Israel bằng hệ thống phòng không nội địa
Các hãng tin Mehr News và các kênh như Sky News Arabia, RT, RIA Novosti, Iran khẳng định: “Hai chiếc tiêm kích F‑35I của Israel đã bị lực lượng phòng không Iran bắn hạ tại khu vực phía Tây nước này khi chúng cố xâm nhập không phận để tiến hành một cuộc không kích chiến lược.”
Nguồn tin còn cho biết một phi công Israel, có thể là nữ, đã bị bắt sống, và các mảnh vỡ của tiêm kích đã được thu hồi làm bằng chứng. Những hình ảnh chưa xác thực về mảnh cánh và bộ phận đuôi máy bay mang dấu hiệu F‑35 đang lan truyền trên mạng xã hội, làm dấy lên nghi vấn lớn trong cộng đồng phân tích quốc phòng.
Lỗ hổng nào trong công nghệ tàng hình bị khai thác?
Giới chuyên gia đặt ra nhiều giả thiết nếu sự kiện này là thật, radar VHF hoặc UHF tần số thấp của Iran có thể phát hiện mục tiêu tàng hình ở khoảng cách gần khi F‑35 hoạt động ở độ cao thấp.

Kỹ thuật tác chiến điện tử của Iran có thể đã gây nhiễu hệ thống định vị và phòng vệ của F‑35.
Tên lửa phòng không tầm trung Bavar‑373 (phiên bản S‑300 Iran) hoặc Sayyad‑4B có thể là vũ khí được sử dụng trong vụ bắn hạ.
Nếu đúng, đây sẽ là lần đầu tiên F‑35 bị bắn hạ trên chiến trường bởi hệ thống phòng không của một quốc gia không thuộc NATO, làm suy giảm nghiêm trọng hình ảnh “bất khả xâm phạm” của dòng máy bay thế hệ 5 này.
Israel và Mỹ phủ nhận toàn bộ
Lực lượng Phòng vệ Israel (IDF) lập tức ra thông báo: “Thông tin về việc F‑35 bị bắn rơi là hoàn toàn sai sự thật, không có bất kỳ tổn thất nào trong chiến dịch vừa qua.”
Giới chức Mỹ cũng giữ thái độ thận trọng, cho rằng chưa có bằng chứng thuyết phục để xác nhận hay bác bỏ tuyên bố của Iran. Tuy nhiên, việc Iran tự tin tung tin và trưng ra hình ảnh cho thấy nước này đang theo đuổi một cuộc chiến tâm lý song song với chiến tranh vũ trang.
Chiến tranh công nghệ chưa ngã ngũ
Dù chưa rõ thực hư việc F‑35 bị bắn hạ, sự kiện này đã làm dấy lên câu hỏi lớn về tính an toàn thực chiến của công nghệ tàng hình trong môi trường phòng không hiện đại.
Tham vọng và năng lực thực tế của phòng không Iran, đặc biệt trong việc chế tạo và vận hành các hệ thống như Bavar‑373.
Sự mong manh của cán cân răn đe quân sự tại Trung Đông, nơi các công nghệ hiện đại không còn là lợi thế tuyệt đối.
Dù là thực hay đòn tâm lý, Iran đã cho thấy họ không chỉ sẵn sàng đối đầu trên không gian chiến đấu, mà còn trên mặt trận truyền thông chiến lược và đó cũng là một phần của “cuộc chiến thế kỷ 21”.
